SỨC KHỎE - GIA ĐÌNH

Chuyên đề: Chia sẽ kinh nghiệm phòng ngừa bệnh, Kinh nghiệm vàng khám phụ khoa, Kinh nghiệm vàng khi quan hệ tình dục, Review kinh nghiệm khám nam khoa nhanh chóng, Hướng dẫn theo dõi chăm sóc sức khỏe trẻ em, Chia sẽ kinh nghiệm bà bầu

Chia sẻ nhóm

Tổng Quan

Loại
SỨC KHỎE
Tổng thành viên
59
Tổng sự kiện
0
Tổng số thảo luận
10K
Tổng lượt xem
338K

Tôi chỉ đồng ý cưới khi bạn trai mua được nhà


Thứ hai, 26/2/2024, 16:00 (GMT+7)


Tôi không ngại việc cưới trễ, dù bố mẹ có hối thúc nhưng tôi vẫn có thể đợi anh được.

Tôi và bạn trai yêu nhau hơn bốn năm, đều 28 tuổi, gia đình cả hai đều ở thành phố, tuy nhiên đời sống bố mẹ chỉ ở mức trung bình, không có dư nhiều tài sản cho con cái. Tôi có một anh trai và chị gái, nên nhà bố mẹ sau này con trai ở, tôi và chị gái có chồng sẽ theo chồng. Nhà bạn trai, bố mẹ cũng chỉ có căn nhà một trệt hai lầu với diện tích sàn khoảng 90 m2. Có hai con trai nên bố mẹ anh bảo nếu không có điều kiện mua nhà riêng, hai anh em cưới vợ xong, mỗi gia đình sẽ sinh hoạt một tầng. Các con sửa lại theo ý thích, coi như nhà thành chung cư mini có ba căn hộ, bố mẹ sẽ sửa cầu thang ngoài để có lối đi riêng. Tầng trệt ông bà ở và để xe cả gia đình. Chị gái tôi có chồng, gia đình chồng khá giả, có nhà riêng nên được ra riêng.

Tôi không nghĩ tới việc sau này bảo bạn trai giành nhà với em trai, cũng không muốn phải ở chung, vì dù có ở riêng tầng nhưng kiểu gì chả đụng chạm, nên bảo anh đi làm có tiền mua nhà riêng mới đồng ý cưới. Anh không nói gì, bảo sẽ cố gắng. Tôi không ngại việc cưới trễ, dù bố mẹ có hối thúc nhưng tôi vẫn có thể đợi anh được. Tính anh hiền lành, hay giúp người, không ki bo tính toán. Trong khi quen nhau, anh luôn tâm lý và chủ động vì sợ tôi thiệt thòi với người khác, từ những hành động nhỏ chăm sóc tôi, hay sẵn sàng tặng quà đắt tiền mà không do dự. Mọi người hay chọc anh cưng tôi như bố cưng con gái.

Công việc anh càng lúc càng tốt, gần đây mỗi tháng sau khi trừ chi phí sinh hoạt và gửi bố mẹ, anh dư tiết kiệm 20-30 triệu đồng. Anh hiện có khoảng hơn hai cây vàng và 500 triệu đồng tiền tiết kiệm. Tôi nói với anh vậy ráng năm 30 tuổi cưới luôn cũng được, vì tới khi đó dư được hơn một tỷ đồng, mua nhà riêng được rồi, đỡ lãi trả ngân hàng cao.

Tuần trước, đang yên lành, giữa chúng tôi không xảy ra cãi vã gì, anh nói cả hai nên dừng lại. Tôi hỏi lý do, anh bảo có lẽ không hợp về cách sống. Anh thấy không thể thoải mái khi ở cạnh tôi. Tôi thật sự rất sốc và bất ngờ, vì chưa bao giờ nghĩ anh sẽ chia tay tôi. Nếu giữa chúng tôi có người muốn rời đi, người đó phải là tôi mới đúng. Rồi tôi nhắn tin hỏi bạn thân anh, cũng là bạn cùng lớp với tôi ngày xưa, xem anh có người khác không, bạn nói với tôi vài điều anh tâm sự với bạn trước kia.

Đầu tiên anh luôn cảm thấy một mình khi yêu tôi. Khi trước mới quen, tôi không nhiệt tình, việc này tôi nghĩ con gái nên có giá một chút, đàn ông dễ có được quá họ mau chán. Sau này, khi tôi dần cởi mở hơn, anh muốn tiến xa hơn, tôi luôn muốn anh phải mua nhà, mua xe một mình, xong hết rồi mới được cưới. Nhiều lần anh tỏ ý nếu xác định bên nhau thì như cha mẹ chúng tôi, cưới nhau rồi cùng cố gắng phấn đấu, anh có thể bỏ ra nhiều hơn phần tôi nhưng tôi luôn bác bỏ ý đó.

Tôi cảm thấy anh có khả năng làm được, nên chỉ muốn tạo ra áp lực để anh cố gắng hơn thôi, và minh chứng anh đã làm được tốt hơn anh từng nghĩ về bản thân. Còn chuyện sau này, phần còn thiếu của ngôi nhà, tôi có thể cùng anh trả góp mà. Và anh bảo khi mệt mỏi không thể chia sẻ cùng tôi vì tôi từng nói con trai mà than thở là yếu đuối, không đáng tin tưởng để dựa vào. Vậy nên khi anh gặp áp lực gì, cũng không nói được với tôi.

Tôi chẳng biết từ khi nào mình đã khiến anh bị ám ảnh bởi chữ tiền. Trong đầu anh chỉ nghĩ đến việc làm sao để thu nhập ngày càng tăng lên, đến mức bị stress, dẫn đến bệnh lý, phải uống thuốc điều trị một thời gian mà tôi không hề biết. Công việc của anh áp lực, nhưng cũng không áp lực bằng việc tôi cứ hay nói với anh về những người bạn tôi cưới chồng giàu, được ở nhà đẹp, đi ôtô. Anh công nhận có người giỏi hơn anh và có người thì may mắn hơn anh có của cải sẵn, nên vợ con được sung túc giàu có, nhưng anh cũng đã cố gắng rất nhiều nhưng không cảm nhận được sự công nhận của tôi, chỉ nghe câu hỏi khi nào anh mới mua được nhà.

Đó là tất cả những gì anh kể với bạn thân về tôi. Tôi không biết có nên níu kéo anh không, là do anh không đủ nghị lực hay tôi đã quá áp lực với anh? Có phải hai chúng tôi thực sự không dành cho nhau? Tôi rất đau khổ khi anh rời xa mình, nhưng nếu bên nhau chỉ mang lại mệt mỏi cho nhau, tôi cũng không muốn, vì sẽ mệt mỏi cả đời. Mong mọi người cho tôi lời khuyên phải làm sao.

Hồng Thu

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Xem tiếp...
 
Top Bottom