SỨC KHỎE - GIA ĐÌNH

Chuyên đề: Chia sẽ kinh nghiệm phòng ngừa bệnh, Kinh nghiệm vàng khám phụ khoa, Kinh nghiệm vàng khi quan hệ tình dục, Review kinh nghiệm khám nam khoa nhanh chóng, Hướng dẫn theo dõi chăm sóc sức khỏe trẻ em, Chia sẽ kinh nghiệm bà bầu

Chia sẻ nhóm

Tổng Quan

Loại
SỨC KHỎE
Tổng thành viên
59
Tổng sự kiện
0
Tổng số thảo luận
10K
Tổng lượt xem
335K

Có nên yêu lại cô gái từng quen tôi để lấp chỗ trống?


Thứ tư, 27/3/2024, 17:00 (GMT+7)


Em cá tính, giỏi giang, nhưng trên hết là sống theo cảm xúc cá nhân, kể cả việc đó có thể tổn thương đến cảm nhận của người khác.

Tôi là đàn ông, có cuộc sống tình cảm khá bình lặng và tẻ nhạt. Sau khi hết trung học, tôi có chút may mắn được đi học nước ngoài. Tốt nghiệp xong thì bắt đầu bôn ba làm ăn trong, ngoài nước như mọi người. Công việc chiếm hết thời gian nên tôi đã bỏ qua vài cơ hội tình cảm. Giờ đây, khi được sống theo cách mình muốn thì tôi đã ở tuổi 45, hơi "chát" so với mặt bằng chung. Ngoài ra, do di truyền nên tóc tôi bạc gấp đôi so với những người cùng tuổi nhưng điều này không làm tôi bận tâm quá nhiều. Bù lại, tôi cao 1,73 m, nặng 75 kg; giao diện sáng sủa; vóc dáng cân đối vì chơi thể thao đều đặn.

Hiểu rõ tuổi tác của mình là một bất lợi, tôi không đặt mục tiêu quen biết các quý cô trẻ trung, xinh đẹp. Ở công ty, tôi tiếp xúc khá nhiều bạn nữ trẻ (25-30 tuổi), đẹp, tài năng nhưng câu mở đầu thường là "Thưa chú, chú cho cháu hỏi...". Dần dần, tôi cũng nghĩ mình già, sắp "hết đát" nên đành chấp nhận nhìn các "cháu" tiềm năng lần lượt lướt qua hàng ngày. Chỉ nghĩ đến việc nói các cháu gọi mình bằng anh, tôi cảm thấy mình có chút... biến thái, ít nhất là trong môi trường văn phòng.

Đến một ngày, tôi tình cờ gặp một quý cô sang trọng trong chuyến đi du lịch. Cô ấy thực sự rất đẹp theo gu của tôi, nhìn bên ngoài trẻ hơn nhiều so với tuổi 36 (sau này mới biết). Da trắng, dáng người rất cân đối, cao gần bằng tôi, tóc đen và dài (tôi rất thích phụ nữ để tóc dài). Chúng tôi đi chung chuyến bay, lại ngồi cạnh nhau nên tôi lân la chào hỏi, bắt chuyện làm quen. Cô ấy cũng đáp lại, xưng em và anh. Từ "anh" nghe êm tai hơn "chú" rất nhiều.

 AI


Minh họa: AI


Thời gian trôi qua, tôi và em quen nhau được gần một năm. Em có công việc tốt và thu nhập cao trong một tập đoàn đa quốc gia có văn phòng đại diện tại một nước láng giềng. Vì là nhân sự cao cấp nên em phải bay qua đó họp hàng tháng. Em là con út trong gia đình ba anh em, gia giáo, cơ bản. Em đã tự mua nhà, xe, tự chủ được cuộc sống tuy rằng vẫn sống chung với ba mẹ. Còn tôi có doanh nghiệp riêng ở nước ngoài và văn phòng đại diện ở Việt Nam, hoạt động ổn định nên tôi có chút tự do về thời gian. Tôi chỉ nói với em rằng mình làm tư vấn theo dự án nên có thể sắp xếp lịch trình cá nhân tùy thích.

Chúng tôi vẫn ai ở nhà nấy, hàng ngày đi làm, tối về đi chơi chung nếu thời gian cho phép. Cuối tuần, khi em sang nhà thăm tôi, chúng tôi thường cùng nhau nấu bữa tối rồi nhâm nhi, nói chuyện trên trời dưới đất, rất đơn giản nhưng hạnh phúc. Bên em, tôi có cảm giác như trẻ lại và như bao cặp đôi. Chúng tôi cũng có những giây phút riêng tư khá hòa hợp. Yêu nhau hơn nửa năm, tôi đã nghĩ em là người phụ nữ mà tôi muốn xây dựng gia đình và có những đứa con chung. Tôi dự định đến ngày kỷ niệm một năm yêu nhau sẽ cầu hôn em.

Một tối, khi hai chúng tôi vừa ăn xong, em nói em đã có người yêu trước khi quen tôi, là người đàn ông ở nước sở tại nơi em hay qua đó họp. Trước đó, em và bạn trai đang có nhiều bất đồng từ lâu và đỉnh điểm thì cả hai đồng ý cho nhau một khoảng không gian riêng để suy nghĩ lại về mối quan hệ. Để giải tỏa, em đi du lịch một mình và gặp tôi ngày hôm đó. Quen tôi, em nghĩ đơn giản chỉ để lấp khoảng trống nhưng khi dần dần biết tôi, em thừa nhận đã bắt đầu có cảm xúc nghiêm túc với tôi. Tuy nhiên, em nói cách đây vài ngày, bạn trai em bất ngờ cầu hôn. Việc hôn sự này cũng là một phần lý do mà em và bạn trai đã xảy ra bất đồng như đã nói.

Tôi nghĩ người có điều kiện tốt như em luôn có những mối quan hệ rộng rãi và do đó sẽ kèm theo rất nhiều cơ hội và lựa chọn. Em nói bạn nam kia trẻ hơn tôi, học thức, nghề nghiệp và thu nhập vững vàng, rất tương đồng với em. Em muốn tôi cho em chút không gian riêng để sắp xếp lại cảm xúc rồi sau đó sẽ cho tôi biết quyết định. Tôi khá bối rối với câu chuyện của em nên không biết nói thế nào, đành tạm thời chấp nhận đề nghị của em. Chúng tôi không gặp nhau sau đó nhưng vẫn nhắn tin cách vài ngày một lần, cũng chỉ là câu chuyện phiếm hàng ngày. Sau cùng, tôi đề nghị chia tay vì không muốn làm em phải chọn lựa. Em đã trách tôi không kiên nhẫn cho em thêm thời gian. Tôi nhận toàn bộ lỗi về mình, có lẽ do tôi ngộ nhận, đã đặt nhiều hy vọng và chúng tôi chưa bao giờ là một cặp.

Sau chia tay, chúng tôi thỉnh thoảng vẫn hỏi thăm và tương tác nhau qua mạng xã hội, tuy rằng rất hạn chế. Đầu năm nay, em chủ động liên lạc lại với tôi và muốn mời tôi đi cà phê. Tôi nghĩ mình cũng không có vấn đề gì chuyện cũ nên nhận lời với em. Buổi tối hôm đó, em nói thời gian qua không thể quên được tôi và đề nghị chúng tôi cho nhau cơ hội tìm hiểu lại từ đầu. Em nói đã chia tay bạn trai ngày đó, vì không tìm thấy sự hòa hợp nữa. Trong suy nghĩ của tôi, em dường như có điều gì đó khiến tôi e ngại. Em cá tính, giỏi giang, nhưng trên hết là sống theo cảm xúc cá nhân, kể cả việc đó có thể tổn thương đến cảm nhận của người khác. Ở tuổi này, tôi chỉ muốn như mọi người, được một lần yêu đương đàng hoàng, đơn giản và sau cùng thì yêu là cưới, chứ không còn nhiều thời gian để kén chọn. Là những người ngoài cuộc, các bạn nghĩ tôi nên bắt đầu lại hay... thôi, ai về nhà nấy? Rất cảm ơn các bạn.

Thanh Thức

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.

Xem tiếp...
 
Top Bottom