SỨC KHỎE - GIA ĐÌNH

Chuyên đề: Chia sẽ kinh nghiệm phòng ngừa bệnh, Kinh nghiệm vàng khám phụ khoa, Kinh nghiệm vàng khi quan hệ tình dục, Review kinh nghiệm khám nam khoa nhanh chóng, Hướng dẫn theo dõi chăm sóc sức khỏe trẻ em, Chia sẽ kinh nghiệm bà bầu

Chia sẻ nhóm

Tổng Quan

Loại
SỨC KHỎE
Tổng thành viên
59
Tổng sự kiện
0
Tổng số thảo luận
10K
Tổng lượt xem
338K

Bạn gái đòi giả chia tay để thử cảm giác độc thân


Thứ tư, 20/3/2024, 00:00 (GMT+7)


Em dằn vặt tôi, giờ bảo không muốn đám cưới, rồi lại bảo có thể xa tôi bất kỳ lúc nào, cắt liên lạc ngay mà không cần lý do.

Tôi 32 tuổi, sinh ra và lớn lên ở vùng quê, kinh tế khá, sống và làm việc ở một thành phố lớn tại Việt Nam. Tôi có một người bạn gái từ lúc quen nhau và xác định bên nhau đến nay đã 16 năm. Em bằng tuổi tôi, gia đình khá giả và rất chiều chuộng em. Chúng tôi quen nhau lúc vẫn còn đi học, đều học rất giỏi, tốt nghiệp đại học top đầu và đang làm cùng thành phố. Ngoại hình cả hai đều ưa nhìn. Công việc của tôi thuận lợi, đến nay đã là giám đốc chi nhánh của công ty lớn. Công việc của em khó khăn hơn, vẫn đang đi tìm chân lý cuộc đời.

Đáng ra, chúng tôi đã có một cái kết bên nhau rất đẹp nếu như em chấp nhận cưới tôi năm năm trước, thời điểm tôi tự mua được nhà và ôtô ở thành phố. Thời điểm ấy, nhân dịp kỷ niệm 10 năm bên nhau, tôi làm một buổi hẹn hò lãng mạn, ý định là cầu hôn em để chúng tôi có thể viết tiếp câu chuyện tình của mình, dù trước đó chúng tôi từng trải qua muôn vàn cám dỗ trong tình yêu và em không ít lần say nắng vài người. Đã vài lần, em có ý định rời xa tôi thật, nhưng bằng tình yêu chân thành, tôi đã giữ được em.

Lần kỷ niệm 10 năm ấy, em nói một ý định hết sức khó hiểu, thay vì tính chuyện trăm năm, em bảo tôi và em nên để cho nhau một thời gian độc thân, ai hỏi cũng bảo mình chia tay rồi nhưng không phải chia tay thật. Chắc chắn tôi và em phải cưới nhau, chỉ là bây giờ để cả hai có thêm cơ hội kết giao bạn bè và thử cảm giác độc thân mà theo em đã mất đi từ khi quen tôi thời cấp ba. Tôi khó hiểu đến mức khó chịu, nhưng rồi không thể ngăn được việc ấy.

 AI


Minh họa: AI


Thời gian sau đó, em thay đổi khá nhiều, đi chơi riêng với những người mà em gọi "chỉ là bạn". Tôi nói thì em bảo "anh cũng cứ đi chơi với bạn của anh đi, đã thỏa thuận là giờ trên danh nghĩa mình chia tay rồi, anh quản và hỏi làm gì". Cũng từ lúc đó, chúng tôi không gần gũi nhau như trước, em tránh né tôi ra mặt. Tôi bất lực và cứ thế kéo dài khoảng một năm.

Lần này đến lượt tôi, tình cờ tôi gặp lại người bạn gái thời học cùng cấp hai, cô ấy làm ở nước ngoài và lần này về nước nhận bàn giao một căn nhà. Cô ấy nhờ tôi giúp một số việc nên cả hai bắt đầu nói chuyện với nhau khá nhiều. Đến một ngày, cô ấy rủ tôi đi uống vài ly để tâm sự chuyện buồn. Trong lúc say, cô ấy đã nói thích tôi. Tôi không hề do dự và trả lời rằng mình đã thương người khác hơn 10 năm và chỉ cưới người ấy làm vợ. Cô ấy nghe có vẻ buồn, càng uống nhiều hơn, đến cuối cùng không thể về nên tôi đưa về nhà. Đến nhà, cô ấy chủ động kêu tôi ở lại, vì nhà mới, cô ấy ở một mình lúc say và tôi cũng uống khá nhiều nên tôi ở lại thật. Trong đêm, chuyện gì đến cũng đến, tôi và cô ấy đi quá giới hạn.

Sau hôm đó, có lẽ cả hai đều hiểu không có kết quả nên tôi khuyên cô ấy đừng nghĩ đến tôi và hãy tìm người xứng đáng hơn. Cô ấy tiếp tục đi nước ngoài làm việc. Trước khi đi, cô ấy hỏi tôi có cho cô ấy một lý do ở lại Việt Nam không. Tôi im lặng và cô ấy ra đi. Phải nói rằng công việc ở nước ngoài của cô ấy rất tốt, là giám đốc một công ty đa quốc gia, nên không thể vì tôi mà hy sinh vô lý như vậy được. Sau đó chúng tôi thỉnh thoảng nhắn vài tin hỏi thăm công việc, sức khỏe của nhau.

Chuyện này người yêu tôi không biết và cũng không hiểu là có quan tâm hay không, nhưng càng ngày em càng xa cách tôi dù tôi vẫn lo cho em mọi thứ. Từ ăn uống, tiền tiêu vặt, nhà ở, tất cả sinh hoạt phí của em, một là gia đình cho, hai là tôi cho, nhưng thái độ của em với tôi cứ kiểu tránh né. Ngoài việc tiền bạc ra, tôi cũng dành thời gian đi chơi cùng em, tâm sự nhưng cứ nói được một lúc, em lại khó chịu vì cho là tôi với em bằng tuổi mà tính tôi nghiêm túc quá, không hợp với em. Đến khi tôi hỏi thật, em bảo đã hết cảm xúc, giờ chỉ coi tôi như anh trai, có thể vẫn cưới vì tôi lo cho em mọi thứ, không ai tốt với em hơn tôi. Tôi suy nghĩ chuyện này rất nhiều, thương em đến mức có thể chấp nhận sống cùng em mà không cần quan hệ vợ chồng.

Đỉnh điểm là cuối năm vừa rồi, khi em đồng ý chuẩn bị làm đám hỏi và tiến tới đám cưới. Tôi cứ nghĩ em đã sẵn sàng, nhưng không, lại một lần nữa em tránh né mọi việc, từ việc đi đặt nhẫn, bông tai, đến việc tổ chức lễ ăn hỏi. Tôi thương cha mẹ em rất nhiều vì đã về nhà ra mắt mười mấy năm rồi, tết nào tôi cũng ra nhà em chơi, đám tiệc hay về, thậm chí kỳ lễ nào tôi cũng ra nhà em. Còn em một năm về nhà tôi đúng một lần dịp tết, có năm còn không về ngày nào với đủ lý do, trong khi hai gia đình cách nhau chỉ 8 km.

Mọi việc cứ dồn nén tôi đến mức đau đớn. Rồi cô bạn ở nước ngoài về và hẹn gặp tôi. Bao nhiêu tâm sự tôi không kìm nén được, đã kể hết ra. Đêm đó, tôi đã uống rất nhiều và lại sai lầm. Lần này em biết chuyện tôi và cô bạn kia, em xử sự khá nhẹ nhàng khi chỉ nhắn vài tin nhắn với cô bạn đó, nhưng về phía gia đình thì đây giống như lý do để em có thể ra điều kiện. Ban đầu em nhất quyết không làm đám hỏi đám cưới gì nữa, nhưng vì cha mẹ hai bên đã mời bà con hết rồi nên đám hỏi vẫn phải diễn ra theo kế hoạch sau tết. Tôi cùng cha mẹ mình ra xin lỗi nhà em và tôi rất biết ơn cha mẹ hai bên đã thương và cho tôi cơ hội.

Riêng em đám hỏi xong, em lại nói có cảm giác trong chuyện quan hệ, như tìm lại được cảm giác lúc mới yêu. Nhưng em cứ dằn vặt tôi liên tục, giờ bảo không muốn đám cưới, rồi lại bảo có thể xa tôi bất kỳ lúc nào em muốn, có thể cắt liên lạc ngay mà không cần thêm lý do. Trong khi tôi toàn tâm toàn ý chuộc lỗi, gần như ngoài công việc ra, tôi chỉ lo lắng cho em, không phạm sai lầm gì với em nữa. Thành thật mà nói, tôi rất thương em, em luôn là người duy nhất tôi muốn cưới làm vợ. Đúng là sai lầm này đã làm tôi vô cùng hối hận, giống như tôi đã đánh mất hình tượng trong mắt em. Giờ tôi không rõ nên làm thế nào nữa, mong mọi người góp ý giúp tôi. Cảm ơn bạn đọc.

Nguyễn Long

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.

Xem tiếp...
 
Top Bottom